Cô học trò ngoan của anh!

Anh mong một ngày "Yêu thương sẽ quay trở về" để anh và em được cùng chung bước.


Anh đã yêu em từ bao giờ anh cũng không biết nữa


Em còn nhớ ngày đầu anh quen em là ở đâu chứ? Không phải trên một chuyến xe hay là một buổi hội thảo, mà là trên mạng. Anh đã làm quen với em một cách tình cờ, một sự tình cờ ngẫu nhiên phải không em? Anh thấy nick của em lạ, biết em cùng quê, vì thế anh đã làm quen. Anh cũng biết em đang là một cô học sinh cuối cấp, bận rộn với những lo toan cho kỳ thi. Lúc đó anh đã đưa ra cho em một lời đề nghị, chắc em vẫn nhớ nó chứ? Anh muốn được làm gia sư cho em, mặc dù điều đó rất buồn cười, vì mình cách xa nhau đến tận 300km. Làm sao anh có thể là một gia sư được nhỉ?!

Ban đầu em còn đắn đo với lời đề nghị đó nhưng rồi em lại chấp nhận. Anh rất vui khi được làm điều đó nhưng anh biết không thể giúp được em trong việc học tập nên đã chọn cách động viên tinh thần để em có thể chăm chỉ hơn trong học tập.

Rồi mình cũng hay nói chuyện với nhau và hỏi thăm nhiều hơn, anh cố gắng động viên quan tâm đến em. Em biết không, những ngày được nói chuyện cùng em, anh cảm thấy thật vui, thật ý nghĩa. Có câu "lửa gần rơm lâu ngày cũng bén", anh đã yêu em từ bao giờ anh cũng không biết nữa. Dù chưa một lần gặp mặt nhưng anh cảm thấy anh và em như đã quen từ lâu, một tình cảm khó tả mà anh đang có, mặc dù anh không dám nói ra điều đó.

Rồi thời gian nói chuyện của anh và em càng nhiều dần lên, anh càng cảm thấy sự gần gũi nhiều hơn, không còn cái khoảng cách về địa lý đó nữa.


Anh mong một ngày "Yêu thương sẽ quay trở về"

Ngày em đi thi, anh không thể đẫn em đi thi được vì anh đang phải đi tiếp sức mùa thi. Anh chỉ biết chúc em thi thật tốt.

Em biết không? Anh rất muốn được đưa em đi thi, được cùng em trở về sau những ngày thi vất vả nhưng có lẽ điều đó là không thể phải không em? Em đã không trách anh mà còn động viên anh "cố gắng làm tốt nhiệm vụ, rồi sau đó về thăm em cũng được".

Khi hoàn thành xong nhiệm vụ của mình, anh đã nhanh chóng lên xe về quê và về chỗ hia đứa hò hẹn. Anh cứ mong xe chạy thật nhanh để mình có thể được gặp em sớm hơn, cô học trò ngoan của anh. Bình thường anh rất hay say xe nhưng sao lần này anh trở nên phấn chấn hơn, đi xe không cảm thấy mệt mỏi. Phải chăng vì anh mong được gặp em, người mà anh mong gặp từ lâu?

Rồi chuyến đi cũng dần đến đích của nó. Gần đến thành phố thì xe quay đầu, hóa ra xe này không về thành phố, nơi em đang đứng đợi anh. Anh lại phải xuống xe bắt thêm một chặng nữa. Lúc đó ngồi trên xe mà anh thấy thời gian sao trôi chậm thế?

Sau một tiếng đồng hồ mong mỏi gặp em, cuối cùng xe cũng đến bến. Anh nhắn tin cho em ra để gặp mặt... và chờ một lúc thì đã thấy em gọi cho anh. Khi em ra đến nơi, thật sự lúc đó anh rất hồi hộp, gặp em nhưng anh chả dám nhìn. Không biết bao nhiêu tự tin của ngày thường đâu hết?

Thế rồi, lần gặp gỡ đầu tiên cũng qua mà anh không nói được một điều gì. Vì em nói em phải về liền, vẻn vẹn chỉ 3 phút ngắn ngủi, chỉ đủ để chào nhau, nhưng đối với anh nó thật ý nghĩa. Anh vẫn tiếc một điều, đó là chưa kịp nhìn mặt em (vì em không cho anh xem mặt mà). Nghe buồn cười quá phải không em, nhưng nó lại là sự thật.

Anh biết có những thứ anh không thể có nhưng anh dám khẳng định mình là người giàu tình cảm, giàu tình yêu thương. Bây giờ anh nói ra những điều này thì cũng đã không còn ý nghĩa gì nữa vì anh và em đã không còn chung một con đường nữa rồi.

Anh không biết rồi sau này sẽ ra sao nhưng anh vẫn muốn nói với em một điều rằng, cho dù có thế nào đi nữa, dù có cho anh chọn lại anh vẫn sẽ yêu em, và sẽ mãi là như thế!

Em à, anh không hiểu lý do gì mà em muốn rời xa anh nhưng có một điều anh muốn nói với em, anh mong rằng sẽ có một ngày em trở về bên anh. Anh mong một ngày "Yêu thương sẽ quay trở về" để anh và em được cùng chung bước.

Gửi tới em cô học trò yêu quý.


Theo 24h

0 comments:

Đăng nhận xét

Twitter Delicious Facebook Digg Stumbleupon Favorites More