Hằng ngày, Trương Thế An vừa đi học ở trường ĐH Võ Trường Toản (Hậu Giang), vừa bán vé số dạo nuôi mẹ bị tâm thần.
Sinh năm 1992, từ nhỏ An đã phải bán vé số dạo cùng mẹ để kiếm sống. Cuối năm 2010, mẹ của An đột nhiên phát bệnh tâm thần, lại bị tai biến. Cuộc sống của An càng nặng nề hơn, vừa đi học vừa đi bán vé số dạo; còn phải chăm sóc mẹ từ cơm nước đến vệ sinh, giặt giũ.
Mẹ của An, bà Trương Ngọc Cẩm, 61 tuổi lúc tỉnh táo nghẹn ngào nói: “Thấy con quá cực khổ, vất vả mà chảy nước mắt, khổ nỗi tôi không còn làm gì được”.
Với dáng người gầy yếu, da xanh xao, nụ cười thật hiền, An cho biết: Mỗi ngày đi bán vé số cố gắng kiếm từ 50.000 đồng trở lên, mới đủ chi tiêu dè sẻn. Ngày nào An cũng phải lội khắp ngõ ngách thành phố để bán vé số.
Trương Thế An và mẹ
Kỳ thi đại học năm 2012- 2013, An đỗ Trường ĐH Võ Trường Toản, Ngành Quản trị dịch vụ Du lịch - Lữ hành và Trường ĐH An Giang, Khoa Công nghệ Kỹ thuật Môi Trường. Nhưng thấy Trường ĐH Võ Trường Toản học phí cao, An chọn Trường ĐH An Giang vì học phí thấp hơn.
Tính toán của mẹ con An, cho mướn căn nhà nhỏ ở Cần Thơ, lấy tiền lên An Giang mướn nhà ở. Thế là An đưa mẹ lên An Giang. Khổ nỗi, mướn nhà trọ không được vì người ta thấy mẹ An bệnh liệt. Cuối cùng, An xin cho mẹ vào Trung tâm Nuôi dưỡng Người già, còn An ở ký túc xá.
Việc ăn ở và học hành tạm ổn nhưng lại không thể chăm sóc mẹ. An lại phải đưa mẹ về Cần Thơ và xin vào Trường ĐH Võ Trường Toản. Hiện nay, Trường ĐH Võ Trường Toản chấp thuận cho An học ngành kế toán, khóa 5.
Buổi tối, An đi bán vé số đến gần nửa đêm, ngày nào học một buổi, một buổi An cũng đi bán vé số. An mới hai mươi mà tóc đã có nhiều sợi bạc nên hớt ngắn để “cho dễ coi” như An nói, nhưng trông An thật khắc khổ.
Mong các nhà hảo tâm giúp đỡ chàng sinh viên hiếu thảo trên hành trình tìm kiếm tương lai tốt đẹp.
Mẹ của An, bà Trương Ngọc Cẩm, 61 tuổi lúc tỉnh táo nghẹn ngào nói: “Thấy con quá cực khổ, vất vả mà chảy nước mắt, khổ nỗi tôi không còn làm gì được”.
Với dáng người gầy yếu, da xanh xao, nụ cười thật hiền, An cho biết: Mỗi ngày đi bán vé số cố gắng kiếm từ 50.000 đồng trở lên, mới đủ chi tiêu dè sẻn. Ngày nào An cũng phải lội khắp ngõ ngách thành phố để bán vé số.
Trương Thế An và mẹ
Kỳ thi đại học năm 2012- 2013, An đỗ Trường ĐH Võ Trường Toản, Ngành Quản trị dịch vụ Du lịch - Lữ hành và Trường ĐH An Giang, Khoa Công nghệ Kỹ thuật Môi Trường. Nhưng thấy Trường ĐH Võ Trường Toản học phí cao, An chọn Trường ĐH An Giang vì học phí thấp hơn.
Tính toán của mẹ con An, cho mướn căn nhà nhỏ ở Cần Thơ, lấy tiền lên An Giang mướn nhà ở. Thế là An đưa mẹ lên An Giang. Khổ nỗi, mướn nhà trọ không được vì người ta thấy mẹ An bệnh liệt. Cuối cùng, An xin cho mẹ vào Trung tâm Nuôi dưỡng Người già, còn An ở ký túc xá.
Việc ăn ở và học hành tạm ổn nhưng lại không thể chăm sóc mẹ. An lại phải đưa mẹ về Cần Thơ và xin vào Trường ĐH Võ Trường Toản. Hiện nay, Trường ĐH Võ Trường Toản chấp thuận cho An học ngành kế toán, khóa 5.
Buổi tối, An đi bán vé số đến gần nửa đêm, ngày nào học một buổi, một buổi An cũng đi bán vé số. An mới hai mươi mà tóc đã có nhiều sợi bạc nên hớt ngắn để “cho dễ coi” như An nói, nhưng trông An thật khắc khổ.
Mong các nhà hảo tâm giúp đỡ chàng sinh viên hiếu thảo trên hành trình tìm kiếm tương lai tốt đẹp.
0 comments:
Đăng nhận xét