(2Sao) - Với cách xử lý của mình, Thiên Bình không những khiến cho đám người gây rắc rối kia biệt tăm không thấy bóng, mà những người đi đường cũng biến mất.
Khi bị vây quanh, Cừu nhà ta thuận tay cầm lấy một tảng đá siêu lớn ném về phía một tên, một tên đã bị thương, tên khác rút con dao nhỏ, phi ra đâm về phía Cừu, chờ đánh trả, nhưng kết quả.......Cừu hô to "Cứu tôi với, cứu tôi với, giết người". Quả nhiên, cảnh sát đang từ phía xa đi tới.
Vẻ mặt Ngưu nghiêm túc, một tay cầm vở, một tay cầm bút chì giơ cao lên trước mắt (để đo cự ly), chăm chú chuẩn bị vẽ, lúc tên lưu manh tới gần thì, Ngưu giơ bút lên kêu to "Đừng có lại đây, đi sang phải một bước, đúng, cả ngươi, mở mắt to lên chút, tốt"...
Song Tử thị lực tốt đã sớm nhìn thấy có vài tên khả nghi từ xa, cho nên lấy thỏi chocolate ra áp vào tai giả vờ nói "Alô? Cục trưởng ạ? Em nhìn thấy mấy người khả nghi ở đây, không chừng lại chính là tên trùm buôn thuốc phiện ở trên báo, hành động sao?"
Kẻ xấu ở đằng xa không dám ra. "Dạ, được rồi, hôm qua chẳng phải anh đã tặng em một khẩu súng lục sao, hôm nay có dịp để dùng rồi" kết quả kẻ xấu ôm đầu chạy trốn.
Bé Cua cúi đầu đi theo ven đường, đột nhiên bị công kích bất ngờ, nhưng mà không có phản ứng gì hết, một lúc lâu sau...............cũng không có phản ứng.
Rồi, Cua ngồi phịch xuống mặt đất, cầm lấy cặp sách ra bắt đầu làm việc, viết viết, những người đó không hiểu bèn đi tới hỏi "Còn viết cái gì đấy hả, mau đưa tiền đây".
"Suỵt, nói nhỏ thôi, các ngươi không phát hiện ra đằng sau có con rắn sao, đúng là không biết gì hết, nếu các ngươi động đậy, sẽ bị cắn, cấm nhúc nhích" thừa cơ tên lưu manh không chú ý, bé Cua cầm lấy cặp sách chạy với tốc độ nhanh nhất về nhà.
Sư Tử đang buồn chán về nhà, không ngờ lại đụng ngay mấy vị khách không mời mà đến, Sư Tử không hề hoảng sợ, hơn nữa còn giả bộ nói theo kiểu bác học: "Để tôi phân tích, giá cổ phiếu ngày hôm nay có chuyển biến tốt đẹp, nếu các vị không muốn tìm tôi mua cổ phiếu, vậy thì..... CÚT RA XA NGAY!!!!!!"
Ước đoán đám người kia không bị một phen hù chết thì cũng ngất tại chỗ!
"Tâm tình bổn tiểu thư hôm nay không tốt, không chơi với các ngươi" dứt lời, đi lên vài bước rồi quay đầu lại (mấy tên đó rình ở đằng sau).
"Muốn chơi cùng tôi, đúng là không biết lượng sức mình".
Gần đây Bình Nhi đang gặp nhiều chuyện không được như ý, hôm nay lại còn bị tấn công nữa, nhưng mà vẫn có cách xử lý.
Thiên Bình nhìn kĩ mấy kẻ lưu manh này, đùa đùa tóc họ, rồi xem mắt của họ, nói: "Bà nội tôi lúc còn sống cũng rất giống các người, lúc còn sống tôi cũng giống các người".
Vừa dứt lời, không chỉ có đám người này biệt tăm không thấy bóng, mà những người đi đường cũng đã biến mất.
"Này này này, các người đừng có tới đây". "Cậu em/ cô em, cho chúng ta mượn ít tiền tiêu đi".
Thần Nông cầm lấy hai vũ khí tự vệ, một phát bổ vào đầu một tên, chờ hắn đầu rơi máu chảy thì la lối: giết người, có tên giết người!. Nham hiểm nham hiểm. Vừa ăn cắp vừa la làng.
Thấy một đám người, Mã Mã nhà ta không hoảng sợ tẹo nào, "Đưa tiền đây"- tên lưu manh nói, giơ con dao ra, Mã Mã vẫn nhàn nhã, để cặp xuống, lôi ở trong ra một thứ, "Ý, nhầm, cái này là huy chương vàng karate hồi tháng trước , chờ chút, ủa, cái này là huy chương vàng nhu đạo mà, sao lấy mãi không ra thế nhỉ" chưa nói xong mấy tên đã biến mất dạng.
Ma Kết đang về nhà, nhưng mà lại gặp chút chuyện phiền toái trên đường "Các người chớ có chọc vào tôi, tôi còn có chuyện phải làm đây, nghe nói giá dầu mỏ đang tăng vọt, các người cũng mau mau về nhà xem đi, các ngươi nói xem chúng ta đều là do cha mẹ sinh ra, có người còn đang phải lao động quần quật kiếm tiền kia kìa, vậy mà các người lại lãng phí thời giờ ở chỗ này, thật đúng là uổng phí sinh mệnh".
Kết Kết nói liền một hơi, khó khăn lắm mới có thời gian uống nước, mấy tên lưu manh chỉ biết ngồi một chỗ nghe lời dạy bảo.
"Ông trời ơi, thượng đế ơi, đừng tàn nhẫn với con như thế". Mấy tên lưu manh đều mở to mắt, không biết tên này đang làm cái gì.
"Thượng đế, nếu người có mắt thì hãy nhìn xem giữa con và bọn họ ai là người xấu, nếu bọn họ xấu thì hãy dùng sấm chớp đánh xuống đi".
Thượng đế hình như đã nghe được lời cầu xin của Bảo Bảo, một đường sấm chớp đánh xuống, mấy tên lưu manh hồn vía đều bay đi hết.
"Tôi sẽ không đưa tiền cho các người đâu, không có tiền nhưng có cái mạng đây, muốn giết muốn chém tuỳ các người, nhưng mà sau khi tôi chết nhất định phải chôn cất cẩn thận".
Bọn cướp mủi lòng, thả Ngư Ngư đi bình an vô sự.
Thúy Genie - (TH)
0 comments:
Đăng nhận xét