Chỉ vì những phút nông nổi của tuổi trẻ mà Liên phải hối hận rất nhiều.
Liên vốn là một cô gái ngoan ngoãn và hiền lành. Từ hồi cấp 3, Liên chỉ lo học hành chăm chỉ để thi đỗ Đại Học cho Ba Mẹ vui lòng. Cô không bao giờ để ý đến chuyện tình cảm trai gái mặc dù có khá nhiều anh chàng tăm tia cô vì Liên học giỏi và xinh đẹp. Không uổng công cố gắng, cuối cùng cô cũng đậu đại học và dọn lên thành phố ở.
Ở cùng phòng trọ với Liên là Hằng, Hằng là bạn học chung cấp hai, hiện đang đi làm vì cô không còn đi học nữa. Tính Hằng vốn phóng khoáng, vui vẻ, nên ở với Hằng, Liên cũng cảm thấy thoải mái và thân thiết.
Thời gian đầu đi học, Liên học hành chăm chỉ, thường xuyên lên giảng đường và dành nhiều thời gian để đọc sách. Thấy bạn suốt ngày cắm cúi vào học và học, Hằng nhiều lần rủ Liên đi chơi nhưng Liên đều từ chối. Nhưng càng ngày, Liên càng cảm thấy mình quê mùa và lạc hậu khi rất nhiều bạn bè xung quanh đang trải nghiệm cuộc sống sôi động của Sài Gòn. Những cuộc trò chuyện của họ đều khiến Liên có cảm giác lạc lõng. Và cô quyết tâm thử rời khỏi những trang sách để đi tìm những cuộc vui, và dĩ nhiên cô bạn cùng phòng là cách dẫn dắt tốt nhất.
Có rất nhiều cạm bẫy đang chờ bạn
Ban đầu Hằng đưa Liên đến những nơi ăn chơi, nhậu nhẹt bình thường rồi sau đó dụ cô vào bar vì “sống ở thành phố mà không một lần vào bar thì quê mùa lắm!”. Dần dần, Liên bị nghiện vào bar và những trò thác loạn giữa những điệu nhảy quay cuồng, rượu và thuốc, tuy nhiên, Liên không bao giờ để mình say đến mức không biết gì, khi đã thấm hơi men cô đều đi về nghỉ. Và Liên cũng bắt đầu lọt vào mắt các anh chàng ở đó, trong đó có Lãm, một tay chơi thường xuyên ở đây. Lẵm dần dần tiếp cận Liên với những ly rượu, những điệu nhảy và những lần đẩy đưa, giúp sức của Hằng.
Rồi hắn ta bắt đầu bày mưu cho trò đồi bại trong ngày sinh nhật của Liên. Lãm tụ tập bạn bè tổ chức sinh nhật cho cô rồi nhân cơ hội ép Liên uống say, sau đó anh chó ít thuốc kích thích vào ly của Liên. Giữa tiếng nhạc, ánh đèn mờ, men rượu và trạng thái nửa tỉnh nửa mê, Liên bắt đầu nằm gọn trong vòng tay của Lãm và được anh đưa vào khách sạn trong khi cô không tỉnh táo. Chuyện gì đến cũng đến, Liên đánh mất đời con gái của mình chỉ vì một đêm ở vũ trường.
Rất nhiều trường hợp sa thân vào chốn ăn chơi trác táng rồi đánh mất bản thân như Liên. Đặc biệt những cô gái bình thường một sách mà muốn trải nghiệm cảm giác mới hoặc bị bạn bè dụ dỗ, khích bác thì càng dễ dàng sa vào những cạm bẫy vô hình của những quán bar. Họ nhanh chóng bị cuốn vào vòng ăn chơi không mệt mỏi và cảm giác sung sướng vì sự sành điệu, đẳng cấp… và cho đến khi họ tỉnh ngộ thì rất nhiều chuyện đã không thể trở lại bình thường.
Thiên An kể: “Có một thời mình nghiện cảm giác vào bar và vào như cơm bữa vì giao du với nhóm bạn ăn chơi. Đổi lại những đêm thần tiên là những giờ vật vờ trên giảng đường, rồi chán nản chả muốn đụng vào sách vở gì cả. Mỗi ngày chỉ mong đêm đến là diện quần áo lao vào chốn nhạc xập xình, bia rượu và lắc điên loạn. Dần dần bạn bè cũng xa lánh mình sau khi khuyên can không được. Điểm số sụt giảm, rớt môn thê thảm… cũng may là mình tỉnh ngộ kịp để bắt đầu lại và xa rời chốn ăn chơi với nhiều cám dỗ khó định hình đó.”
Không có nhiều cô gái đủ tỉnh táo như Thiên An để có thể quay đầu kịp lúc và dẫn đến nhiều hậu quả khôn lường. Họ vô tình biến đời sinh viên của họ từ quãng thời gian đẹp nhất thành quãng thời gian như địa ngục.
Ở cùng phòng trọ với Liên là Hằng, Hằng là bạn học chung cấp hai, hiện đang đi làm vì cô không còn đi học nữa. Tính Hằng vốn phóng khoáng, vui vẻ, nên ở với Hằng, Liên cũng cảm thấy thoải mái và thân thiết.
Có rất nhiều cạm bẫy đang chờ bạn
Ban đầu Hằng đưa Liên đến những nơi ăn chơi, nhậu nhẹt bình thường rồi sau đó dụ cô vào bar vì “sống ở thành phố mà không một lần vào bar thì quê mùa lắm!”. Dần dần, Liên bị nghiện vào bar và những trò thác loạn giữa những điệu nhảy quay cuồng, rượu và thuốc, tuy nhiên, Liên không bao giờ để mình say đến mức không biết gì, khi đã thấm hơi men cô đều đi về nghỉ. Và Liên cũng bắt đầu lọt vào mắt các anh chàng ở đó, trong đó có Lãm, một tay chơi thường xuyên ở đây. Lẵm dần dần tiếp cận Liên với những ly rượu, những điệu nhảy và những lần đẩy đưa, giúp sức của Hằng.
Rồi hắn ta bắt đầu bày mưu cho trò đồi bại trong ngày sinh nhật của Liên. Lãm tụ tập bạn bè tổ chức sinh nhật cho cô rồi nhân cơ hội ép Liên uống say, sau đó anh chó ít thuốc kích thích vào ly của Liên. Giữa tiếng nhạc, ánh đèn mờ, men rượu và trạng thái nửa tỉnh nửa mê, Liên bắt đầu nằm gọn trong vòng tay của Lãm và được anh đưa vào khách sạn trong khi cô không tỉnh táo. Chuyện gì đến cũng đến, Liên đánh mất đời con gái của mình chỉ vì một đêm ở vũ trường.
Thiên An kể: “Có một thời mình nghiện cảm giác vào bar và vào như cơm bữa vì giao du với nhóm bạn ăn chơi. Đổi lại những đêm thần tiên là những giờ vật vờ trên giảng đường, rồi chán nản chả muốn đụng vào sách vở gì cả. Mỗi ngày chỉ mong đêm đến là diện quần áo lao vào chốn nhạc xập xình, bia rượu và lắc điên loạn. Dần dần bạn bè cũng xa lánh mình sau khi khuyên can không được. Điểm số sụt giảm, rớt môn thê thảm… cũng may là mình tỉnh ngộ kịp để bắt đầu lại và xa rời chốn ăn chơi với nhiều cám dỗ khó định hình đó.”
Không có nhiều cô gái đủ tỉnh táo như Thiên An để có thể quay đầu kịp lúc và dẫn đến nhiều hậu quả khôn lường. Họ vô tình biến đời sinh viên của họ từ quãng thời gian đẹp nhất thành quãng thời gian như địa ngục.
0 comments:
Đăng nhận xét